Hôm đó là chiều 26 Tết.
Đang ngồi nhặt rau hộ cho người ta thì chuông điện thoại reo, tôi vui khi thấy tên chị trên màn hình. Và điều vui nhất là chị nói sẽ gặp nhau tối nay, chị đang đi chúc Tết ở Huế.
Tôi đóng quầy sớm hơn mọi ngày. Với ý nghĩ chút nữa sẽ được gặp chị, lòng vui như mở hội, không màng chuyện ăn cơm.
Nhắn tin cho chị và hồi hộp chờ... Nhưng rồi không gặp được vì chị về muộn mà khách sạn lại ở xa. Thế là phải đợi đến sáng mai. Buồn...
Tôi có thói quen ngủ dậy muộn, thường là 7 giờ kém ( chưa chồng mà, hihi...). Được cái là tôi không phải mất thời gian cho việc trang điểm hàng ngày nên bước xuống giường là tôi bay ngay vào phòng tắm, làm vệ sinh, tắm rửa rồi ba chân bốn cẳng xách giỏ chạy, Mẹ nói tôi lúc nào cũng " vừa rập vừa đẻ" :))
Vậy mà hôm đó tôi đã để chuông 5g30. Tôi sợ ngủ quên sẽ bỏ lỡ cơ hội được gặp chị...
Bình thường trước mỗi cuộc gặp gỡ tôi hay lo lắng, hồi hộp đến căng thẳng, nhưng với chị tôi thấy nhẹ nhàng, thoải mái chi lạ. Có lẽ một phần vì chị là phụ nữ, mặt khác giữa tôi và chị có sự đồng cảm sâu sắc lại khá hiểu nhau. Chị là người thận trọng và tôi cũng thế...
Đang còn rất sớm nhưng đường phố đông đúc người qua lại. Cái không khí lành lạnh của mùa đông còn sót lại mang cho tôi cảm giác rùng mình. Tôi yêu sao cái khoảnh khắc của những ngày cuối năm này, cứ bịn rịn, tiếc nuối thế nào ấy, tôi muốn ngày dài thêm ra và đừng bao giờ kết thúc.
Càng rời xa trung tâm thành phố, người và nhà cửa càng thưa thớt hơn...
Mất khoảng 30 phút thì tôi có mặt ở khách sạn. Chị đi ra và mỉm cười với tôi. Một nụ cười dịu dàng, rạng rỡ như xua tan cái lạnh của buổi sớm mai...
Rồi hai chị em ôm chầm lấy nhau như lâu ngày gặp lại...
So với hình chị chụp khi hát giao lưu mà tôi được xem thì ở ngoài chị trẻ và dễ thương hơn nhiều. Cảm giác đầu tiên chị mang cho tôi là sự ấm áp, cởi mở và đầy thân thiện.
Ngồi bên chị, nghe chị kể chuyện về công việc, về gia đình, con cái mà tôi thấy ngưỡng mộ chị quá đi. Tôi không hiểu sao chị có thể khéo léo làm tốt hết chừng đó công việc của nhiều người phụ nữ gộp lại thế nhỉ. Từ thêu thùa, may vá, bếp núc, thơ văn, âm nhạc, việc cơ quan,... chị làm tất tần tật.
Thông minh, tinh tế là ấn tượng khi tôi ngồi đối diện với chị. Có lẽ ở bên chị người ta sẽ dễ dàng quên đi sự lo lắng, buồn phiền bởi bầu không khí mà chị tạo ra.
Tôi thầm cảm ơn cuộc gặp gỡ bất ngờ và thú vị này. Nếu như năm ngoái thì đến tận 29 âm lịch tôi vẫn còn báo bóng đá, nhưng năm nay thì hết đúng vào sáng 27. Có lẽ cơ duyên đã đến, nếu không thì đâu dễ gì gặp được nhau.
Cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn, chia tay chị trong bịn rịn và hẹn ngày gặp lại ở Đà Nẵng. Nhưng một lần nữa tôi lại được gặp chị cùng cả nhà tại Huế trong những ngày đầu xuân.
Nhìn hai đứa con xinh xắn, ngoan ngoãn của anh chị, tôi biết anh chị đã yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ các con tốt biết chừng nào.
Cảm ơn chị với những lần gặp gỡ thân tình, cảm ơn anh đã cho hai chị em thêm thời gian trò chuyện. Em vui lắm, chị biết không?...
Một lời không thể nói hết chị ơi, thôi thì em mượn lời của bài hát để bày tỏ sự lưu luyến gửi đến chị. Kính chúc chị cùng gia đình sức khoẻ, vạn sự như ý trong năm Quý Tỵ này.
Người ơi, người ở, đừng về. Người ơi... Người ở... Đừng về... :bh :bh :bh
Hy vọng năm nay sẽ nói câu này với một ...chàng trai nào đó !
Trả lờiXóaHìhì... Em có nói rồi nhưng chẳng ai... ở lại hết anh Cả ơi! Tội nghiệp em hí, :)
XóaChị SÁU ơi! em ghen tỵ với chị nè!!hix hix!...
Trả lờiXóaVậy là em vẫn còn cơ hội để mà tò mò, thắc mắc không biết chị ấy như thế nào chứ, :))
Xóa...
Chị nói vui thôi, có duyên ắt sẽ gặp em ạ. Chờ đi nhé. Lúc đó sẽ hết ghen tỵ ngay mà, :p
To NH: Út cứ đợi đấy, chị sẽ "đột kích" vào nhà em khi có dịp!
XóaChị không biết nói gì lúc này! :bh :X
Trả lờiXóa:bh
XóaHôm nay anh vừa ra viện rồi em ạ. Chị mới có thời gian rỗi một chút để ngồi đọc và nhớ về những phút chị em mình bên nhau!
XóaChị cảm động lắm khi đọc bài viết này của em! Không thể cảm ơn em một cách đơn thuần được vì tình cảm em dành cho chị! Chị chỉ có thế nói rằng, chị sẽ lại ra và chị em ta lại ngồi với nhau như đã từng vậy, em nhé!
Huế cách chị một quãng đường thôi
Không xa lắm, cũng không hề cách trở
Chị sẽ về khi lòng chợt nhớ
Huế thần kinh, Huế của mong ngóng đợi chờ...
Thế hả chị? Em mừng quá. Cho em gửi lời thăm anh chị nhé. Vậy là từ ngày mai chị đỡ vất vả hơn khi vừa đi làm, đón con, rồi chạy tới chạy lui ở bệnh viện chị nhỉ?
Xóa...
Nhất định rồi chị ạ. Gặp chị hai lần nhưng thời gian hơi hạn chế nên chưa mời chị ăn gì được. Lần tới em sẽ mời chị ăn bánh canh Bà Đợi và những món mà chị thích nữa nhé. Mà chị biết sao có tên gọi là bánh canh Bà Đợi không?
To NM: Mừng ông xã nhà em đã ra viện. Chúc bình phục nhanh nhé.
XóaTo anh Nhân: NM cám ơn anh! OX Mai đã bớt nhiều rồi nên bệnh viện cho về điều trị ngoại trú.
XóaTo RH: Chị có ăn ở quán bà Đợi rồi em ạ. Nhưng chưa rõ lắm về cái tên??? Chỉ nhớ hình như chờ lâu lắm thì phải? Em kể đi... :)
XóaDạ, chị nhớ vậy là đúng rồi đó. Hồi trước chỉ có 1 quán dưới chợ Đồn mà lại nằm ở trong hẻm. Ngon quá nên đông khách, vì thế mà khách vào gọi rồi cứ thế mà... chờ mà ... đợi, nên có tên là bánh canh bà Đợi. Sau này có mở thêm 1 quán ở gần cửa Nhà Đồ, và nghe đâu có cả ở nam sông Hương nữa. Em không thích bánh canh nhưng chở cháu vào ăn cũng thấy ngon lắm. Chủ quán còn hỏi em ở đâu về nữa cơ, hihi...
Xóa:X
Trả lờiXóa:o)
XóaToát lên ở tất cả những gì em viết (không chỉ ở entry này) là sự chân thành.
Trả lờiXóaEm cảm ơn anh nhiều. Em cũng thấy điều đó ở các entry của anh mà.
XóaChị ở không về được không em???
Trả lờiXóa:p
Vấn đề là chị có muốn ở mãi không về hay không cơ? :))
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaSao không mướn một phòng ở KS để được: "ngồi gần, gần lại với nhau...":D
Trả lờiXóaAnh có bài mới rồi mà em chưa qua đọc được. Mai em sẽ qua. Àh, ở bên nhà anh Rhum có hình chụp nhóm blogger chiều mùng 2 Tết đó anh. Tết nay có gặp thêm được 2 mẹ con cô Green Bambo tại nhà anh Võ Sỹ Quý. Cô ấy ra đón Tết ở Huế.
XóaEm ơi, chị gửi hình cho em ở đây luôn nhé.
Trả lờiXóa[img]https://lh6.googleusercontent.com/-up7cjzQptc8/UUx7M0yqPmI/AAAAAAAABeY/NgHfQaIDCZs/s800/IMG_2955ok_to.JPG[/img]
Dạ, em cảm ơn chị. Mình mới ngồi nói chuyện 1 lát mà nắng đã lên chan hoà rồi chị nhỉ? Nắng đang hôn lên trán chị đó, còn em thì được chị che cho rồi ( chị nhớ chị nói vậy không? ) , hihi...
Xóa...
Đây là tấm hình đẹp nhì chị nhỉ? :)
Hì, chị nhớ chứ... Anh chị giữ em ở lại để ăn sáng cùng mà em nhất định không chịu!
XóaLần sau chị ra Huế, nhất định sẽ ở chơi với em lâu hơn.
Dạ, vì ở chơi cũng hơi lâu, em vội về để mở quầy, cuối năm khách thường ghé trả tiền, ghé mà không thấy là họ tưởng em nghĩ Tết rồi họ để ra năm luôn.
Xóa...
Em sẽ chờ chị ra để háo hức đi gặp chị :)
Hình này đẹp nhất em nhỉ?
Trả lờiXóa[img]http://1.bp.blogspot.com/-f8OTWNiIxY4/UTvx13uJgDI/AAAAAAAABUw/6-bovkATcZQ/s1600/IMG_2952ok_to.JPG[/img]
Dạ, chị tạo dáng chụp hình xinh quá, còn em chắc không nhìn vào ống kính nên cái nào mặt em cũng nghếch lên hết áh, hìhì...
Trả lờiXóaHai O xứ Huế ngồi chung
Trả lờiXóaNgắm hoài không chán ước cùng ....ngồi bên :P
Anh Trương nếu có ngồi bên
XóaCho tui ngồi ké làm nền, được không?
Anh Ba mà muốn ngồi cùng
XóaThì tui cũng muốn ngồi chung một lần
Đọc rồi mà dạ phân vân
XóaBa anh đều muốn ( ngồi ) thì mần răng đây? :)) ( ngồi bên, ngồi ké, ngồi chung ) =))
...
Ba anh vui tính comment bằng thơ làm khó em quá, vì thế mà hồi âm muộn bằng thơ cho nó "oách ", chỉ là em làm thơ con cóc thôi nhé, có gì không phải bỏ qua cho em.
Có khiếu kể chuyện. Viết mà cứ tự nhiên như nói chuyện!
Trả lờiXóaAnh Ngũ Hồ ơi, nếu em mà là giáo viên mẫu giáo thì chắc các cháu mê em về khiếu kể chuyện anh hí, :))
Xóa...
Em chỉ đùa vui thôi, chứ em viết sự thật nên vậy đó anh ạ. Em cảm ơn anh đã khen.
Có nhiều bạn lạ nhỉ! Giới thiệu cho mình đi.
Trả lờiXóaEm nhớ anh có comment bên nhà chị Như Mai rồi mà.
XóaĐọc mà nhớ Huế vô cùng.Thầm mong vẫn còn những tấm lòng bạn cũ đợi chờ mình như rứa.Nếu ngày nào đó về lại thăm quê, một mình đi trong lạc lõng,biết phải tìm mô hơi lửa ấm.Thời gian và nghịch cảnh răng mãi thử thách hoài ...biết sẻ chia cùng ai!
Trả lờiXóaComment của bạn đầy tâm trạng. Xin được chia sẻ nỗi lòng của người xa quê ( tôi nghĩ vậy không biết có đúng không ), nhưng nếu đã là người Huế thì ít nhiều cũng có bạn bè chào đón bạn khi bạn trở lại nơi này.
XóaEm ơi, dừng lại ở người ơi... người ở đừng về lâu thế hả em?
Trả lờiXóaEm đã đỡ nhiều chưa? Chị tạm ổn rồi.
Chị khoẻ hơn nhiều rồi hả? Vậy thì mừng quá. Em cũng tạm nhưng vì chưa sắp xếp được để đi khám lại. Hy vọng sẽ không sao.
XóaChị ơi, dạo này sao em chẳng có lấy một chữ để viết. Chẳng lẽ mất hết cảm xúc rồi sao? Tệ thật đó. Ước gì như ngày xưa, viết thật nhiều, hì...
Những thông tin dưới đây sẽ có ích cho bạn:
Trả lờiXóamua võng xếp duy phương thegioivong.vn
đệm bông ép hàn quốc queensweet thegioidembongep.com
kích thước đệm bông ép everon thegioidembongep.com