Mấy hôm trước, khi tôi vừa dừng xe ở cổng, thằng cháu nhỏ
chưa đầy 37 tháng tuổi chạy ra
_ Trời mưa răng dì không mặc áo mưa?
Tôi không bất ngờ với những câu hỏi quan tâm đáng yêu như thế,
tôi hỏi lại:
_Răng con biết trời mưa?
_Trời mưa tề. Nó vừa nói vừa đưa tay chỉ ra ngoài trời tối
đen mà chỉ vài hạt mưa nhỏ li ti rơi xuống không đủ độ trắng lóng lánh để có thể
nhận ra, ngay cả người lớn với một tâm trạng tốt như đi gặp người yêu lần đầu
chẳng hạn, hihi... nhưng nó vẫn rất tinh mắt.Tôi nhìn nó thương yêu ngập lòng.
_Răng con hỏi rứa, con sợ dì ướt àh?
Nó dạ ngọt lịm.
Tôi luôn miệng thêm một câu đầy cắt cớ:
_Vì răng con sợ dì ướt?
Với trẻ con, có thể lúc đó mình nghĩ nó sẽ nói : vì con
thương dì; vì dì là dì của con; vì con sợ dì đau,... mà nó đã từng nói, hay đại
loại là một câu nói ngô nghê chẳng đâu vào đâu cả.
Nhưng nó đáp ngay:
_Vì dì ôm con ướt, ha ha...
Tôi bất ngờ và chợt nhớ ra là đã có lần tôi ôm nó ướt rồi,
chẹp chẹp...
Ôi đáng yêu quá cơ, tôi ôm nó hôn nó đã đời con cóc luôn...hihi...